Lễ khai giảng ở điểm trường Tắk Pổ sáng 5/9. Ảnh: Riah Uôi
Những bức ảnh được cô giáo Trà Thị Thu chụp về buổi khai giảng của cô trò mình tại một điểm trường đơn sơ trong buổi khai giảng đầu tiên năm học mới đã "chạm tới trái tim" người xem.
Hai cô giáo trẻ đều chưa lập gia đình đã đi bộ hàng giờ để cõng những lá cờ, những hồ, keo lên điểm trường nằm bao quanh giữa rừng núi để cắt tỉa, dọn dẹp, chỉnh trang chuẩn bị cho học sinh mình một buổi lễ khai giảng thật tươm tất, ấm cúng, đơn sơ mà không kém đủ đầy.
Buổi lễ khai giảng đó còn tạo ấn tượng đặc biệt và thương đến cay xè mắt khi những đứa học trò ngồi dưới bục sân khấu, có em không có dép mang, có em có lẽ áo quần từ lâu đã không được thay mới.
Các em ngồi dưới nền đất của một ngôi trường bao quanh mây mù, ẩm ướt, đưa ánh mắt ngây thơ của mình hướng lên hai cô giáo trẻ.
Điểm trường Tắk Pố - Ảnh: Trà Thị Thu
Trong những ký ức đẹp đẽ nhất của những năm đến trường, lễ khai giảng có lẽ là khoảnh khắc đặc biệt mà từ ngày xưa, không một ai đã từng đến trường, từng dự lễ khai giảng không thuộc lòng những câu thơ vốn đã đi vào ký ức đẹp nhất tuổi học trò: "Hôm nay em đến trường/Mẹ dắt tay từng bước/... Trường của em be bé/Nằm lặng giữa rừng cây".
Trong những ký ức đó, cô giáo luôn là hình ảnh thân thương đặc biệt. Nhưng mọi thứ đã cuốn đi và đẩy ngày khai trường của con trẻ chúng ta đi quá xa, đôi khi thấy không còn giống một lễ riêng của lứa tuổi học trò nữa. Đủ thứ mệt mỏi, xa lạ, rườm rà, rối rắm và đầy hình thức trong ngày lễ khai trường khiến con trẻ không còn háo hức.
Vậy nên rất dễ hiểu khi những hình ảnh ở Tắk Pổ đã "chạm tới" trái tim người xem. Một cô giáo trẻ trong tà áo dài duyên dáng dắt lũ học trò nghèo ra sân trường. Những cái đầu khét cháy, những ánh mắt thơ ngây ngước nhìn cô giáo hiền. Nghèo nàn mà thân thương làm sao.
Những hình ảnh ở Tắk Pổ càng thân thương hơn bởi những gì dễ thấy nhất từ điểm trường ấy là sự đơn sơ, tạm bợ, nghèo đến cũ nát. Tắk Pổ đối lập với cảnh khai trường đủ đầy trong cùng một thời điểm ở các thành phố lớn trên cả nước.
Nhưng điều mà những cô giáo trẻ, những người lớn đã làm được là cho các em học sinh nghèo một buổi lễ ấm cúng, dẫu đơn sơ mà không có sự thiếu thốn, không ồn ào mà vẫn đủ đầy tình cảm. Những nụ cười tươi rói của hai cô giáo trẻ, sự hiện diện một cách rất thật của ông trưởng nóc (thôn trưởng) và cái nắm tay dẫn học sinh vào lớp đã nói lên quá nhiều cảm xúc.
Cô giáo Trà Thị Thu dẫn học trò về dự lễ khai giảng sáng 5/9. Ảnh: Riah Uối
Rồi đây, sau khi những hình ảnh về Tắk Pổ được lan tỏa mạnh mẽ, hẳn là sẽ có những chuyến tình nguyện ngược lên núi để thăm hai cô giáo, thăm những học sinh nơi đó. Có thể ngôi trường mới sẽ được thay thế điểm học tạm bợ. Những đứa trẻ lem luốc sẽ có quần áo mới...
Nhưng nếu không có những sự chia sẻ đó, có lẽ học sinh ở đó dù thiếu ăn thiếu mặc, thiếu những bộ quần áo để tới trường nhưng cái mà các em luôn đủ đầy là sự thương yêu một cách thật lòng, hi sinh của những cô giáo trẻ đang từng ngày bám làng với các em.
Cảm ơn hai cô giáo trẻ, các cô đã gieo những hình ảnh tươi tốt về đời sống, về ngành giáo dục trong thời khắc quan trọng của ngày đầu năm đưa con trẻ đến trường.
Linh Trang/tuoitre.vn