Không giống những loại phở nước thông thường có phở và nước dùng chung một tô, phở khô Gia Lai gồm hai tô, một tô phở và một tô nước lèo. Người ăn sẽ được thưởng thức phở riêng sau đó húp nước lèo, nếm cùng một bát tương và ăn kèm với các loại rau sống. Chính vì vậy mà phở khô Gia Lai còn có tên gọi khác là phở hai tô.
Phở khô Gia Lai ngon ở sự hòa quyện. Ảnh: Foody
Phở khô dùng sợi phở tròn mảnh chứ không mềm và dẹt như phở thông thường. Nhiều người cho rằng, phở khô khá giống sợi hủ tiếu nhưng thực chất phở khô là loại phở đặc biệt chỉ có thể tìm thấy ở Gia Lai. Phở được làm hoàn toàn từ gạo nên khi chần, trộn, sợi phở rất dễ thấm gia vị mà không bị nát.
Một tô phở khô siêu to vì ngoài những sợi phở còn có thêm thịt nạc bằm hoặc thịt gà, giá trần, rắc chút hành phi thơm vàng và tóp mỡ. Khi ăn tùy khẩu vị mỗi người mà có thể chế thêm tương nâu, tương đen, mắm cay, chanh, giấm cho vừa vặn.
Lại nói đến tương đen, có lẽ đây là thứ nguyên liệu bí mật tạo nên hương vị khó quên cho món phở khô Gia Lai. Dù chỉ là gia vị ăn kèm nhưng nếu thiếu tương đen, thực khách sẽ cảm thấy món ăn như mất đi nửa hương vị. Tương đen được lên men từ đậu nành, bên cạnh vị mặn còn có vị ngậy béo, ngọt thanh.
Tương đen, nguyên liệu bí mật của phở khô Gia Lai. Ảnh:Giadinhvietnam.com
Phở khô được đánh giá ngon hay không còn phụ thuộc khá nhiều vào tô nước lèo. Nước dùng phở khô Gia Lai được ninh khá cầu kỳ. Xương gà, xương bò được ninh lửa liu riu, hớt bọt kỹ để đảm bảo nước trong, chỉ nêm nếm với muối và bột ngọt, không có một loại gia vị nào nữa. Trong tô nước lèo là các nguyên liệu còn lại để hoàn thiện món phở khô Gia Lai, đó có thể là vài viên bò, đôi ba miếng bò tái thái mỏng, điểm xuyết màu xanh của hành lá, nhìn hấp dẫn vô cùng.
Ăn phở khô Gia Lai không nên vội vàng. Gắp một đũa bánh phở đã trộn đều với tương đậu cho vào miệng, cảm nhận vị béo của bánh, vị bùi bùi mặn mặn của tương đậu, thêm một ít xà lách, húng quế để thấy cái vị the the tan nơi đầu lưỡi. Rồi sì sụp húp một ngụm nước lèo nóng hổi, thơm phức và ngọt béo thì quả không còn gì bằng… Nghĩ thôi đã thấy thèm!